Chúng ta cần lưu ý hai điều quan trọng khi tiếp nhận thông tin: Khi nói về tất cả những người bất hạnh trên thế giới này, bất hạnh nhất là những kẻ không tìm ra được một việc gì mình muốn làm. Tại sao vậy? Chỉ cùng một lý do: Chúng ta có thói quen chỉ thường nhìn vào mặt trái của mọi sự việc cuộc sống.
Khám phá năng lực bản thân chính là một trong những thông điệp chính của cuốn sách này. Người thành công không tìm kiếm thời gian, họ tạo ra thời gian. Tôi rất thắc mắc và muốn tìm hiểu xem sức lôi cuốn của anh nằm ở đâu mà anh đã làm được điều tuyệt với đó.
Mong ước là ước mơ không rõ ràng mà ta mong nó sẽ xảy đến với ta. Nhận ra tiềm năng của mình. Lincoln để bày tỏ lòng ngưỡng mộ của mình đối với Abraham Lincoln.
Tôi hỏi: Điều gì đã khiến ông có thể sống vui vẻ đến thế?. Cuộc sống luôn buộc ta phải chọn lựa giữa chấp nhận hèn yếu hay can đảm đối diện khó khăn. Chúng ta quá lưu tâm đến bản thân mình và rất thường bị lẫn lộn giữa tri giác hạn chế của chúng ta và thực tế.
Rất nhiều người cứ mãi than vãn về những khó khăn của mình như thể trường hợp của mình là duy nhất, và họ luôn cảm thấy cuộc sống của người khác dễ dàng hơn cuộc sống của họ. Vấn đề duy nhất là chúng ta có quyết tâm hay không. Tôi hỏi các sinh viên rằng ai có thể giải thích tại sao tôi lại xếp thói quen hay đưa ra lời bào chữa là một chứng bệnh.
Điểm khác biệt lớn nhất giữa người thành đạt và kẻ thất bại nằm ở sự khác biệt trong thói quen của họ Trong trí óc, ông luôn hình dung bức tranh về một chiếc cầu nối liền hai phía. Điều đó cũng giống như việc bạn muốn mở khóa để thoát khỏi nơi giam cầm, nhưng lại không biết rằng chiếc chìa khóa đang ở ngay trong chính bản thân mình, trong cách suy nghĩ của mình.
Ông nói: Chúng ta có thể từ bỏ tự do và phẩm cách của mình để mặc cho hoàn cảnh nhào nặn, ép buộc chúng ta hoặc chúng ta sẽ vượt lên trên hoàn cảnh bằng chính thái độ của mình. Những điều người khác nói về chúng ta phần nào ảnh hưởng đến cảm nhận của chúng ta về bản thân mình, chỉ có những sự việc chúng ta làm và điều chúng ta nghĩ mới thật sự đem lại lòng tự trọng cho chúng ta. Nó bình dị, gần gũi và tồn tại từ lâu, nhưng nó rất đúng.
Nhưng, chấp nhận thua cuộc hay trở nên mạnh mẽ hơn, tất cả tùy thuộc vào thái độ và chọn lựa của chúng ta. Và có lẽ đây là thói quen tốt nhất của tôi. Điều này hoàn toàn khác với sự lãnh đạm.
Sau nhiều năm xoay sở và tìm tòi nghiên cứu, tôi đã nhận ra rằng cuộc sống được hình thành từ những quy luật đã tồn tại hàng ngàn năm nay. Bản chất của sự việc xảy đến không quan trọng bằng cách chúng ta đối phó với nó. Ông nói rằng ông luôn hết lòng ủng hộ việc giúp cho các học sinh nâng cao lòng tự trọng của bản thân nhưng ông vẫn lo ngại trước tình trạng rất phổ biến hiện nay, đó là tạo nên lòng tự ái giả tạo.
Càng nghĩ, bức tranh về chiếc cầu càng hiện rõ trong ông. Đôi khi chúng ta cũng rất cần được nghe những lời khen ngợi, sự tán thưởng… Chúng ta cũng cần đến những cái ôm hôn thân thiết nữa. Chính điều chúng ta chọn để nghĩ và chọn để làm mới là quan trọng hơn cả.