Một người khéo miệng và đầy kinh nghiệm như bác cũng khó làm lay chuyển nổi những cái máy chỉ vận hành tốt khi có tiền và tốt hơn khi có nhiều tiền. Nhà văn ngước lên và thấy đôi mắt đầm ấm của vợ. Hy vọng là bạn còn cơ hội sống để có thể nhận ra.
Bạn lấy xe máy, đứng ở cổng bệnh viện chờ bác làm thủ tục xong đưa bác về. Chơi là làm một bài thơ hay để được chửi. Hơi buồn là bộ mặt làm đỏm nơi dưới phố về đêm chỉ lòe loẹt có ngần ấy son phấn.
Lại về nhà bác ôn thi. Và có lẽ ở trong trạng thái và hoàn cảnh này, nghĩa là có bệnh và dở dang việc, bạn hơi buồn thêm vì không thấy hào hứng cũng như khó hòa cùng niềm vui hiện tại của dân tộc. Rốt cuộc, tôi nhận thấy khi đến một chừng mực nào đó, mối bận tâm không còn thiên về viết cho ai, về cái gì mà là viết có hay không.
Tớ không biết và tớ cũng biết. Gieo hành vi gặt thói quen, gieo thói quen gặt tính cách, gieo tính cách gặt bản chất. Nói dối! Ừ, nói dối, nhưng con người có lúc không nên đối diện với chính mình.
Lâu lâu, nhà đạo đức thấy đời sống đạo đức cực khổ lại cứng nhắc lắm nên muốn sớm vứt bỏ hết để ra đi, đâm ra ngấm ngầm mê hiện sinh. Đủ năng lực không? Và dám không? Nếu định sửa chữa, khuyên răn cho bức tranh phản ánh chính nó. Dí cái mũi ươn ướt vào bắp tay tôi.
Mấy ý tứ chợt ngân nga: Con uống thuốc đi… Tôi vẫn dán mắt vào trang sách vô nghĩa trước mặt. Đốt tờ nào tôi đọc lướt qua tờ ấy.
Tôi ngộ nhận thì không nói làm gì. Họ vẫn gọi: Ngheo! Ngheo! Tiếng tôi nhỏ quá. Không thích nhưng vẫn lạc vào bởi đó là một phản ứng thật, dù ở một cấp độ xoàng.
Nhưng em thèm được khỏe lại. Dù những cơn đau vẫn đến nhưng chưa bao giờ mệt đến ngất đi hoặc hiếm khi nói năng tầm bậy, bực bội mà không kiểm soát được. Có mùi thơm của biển, có vị mặn trong gió.
Những kẻ đứng đằng sau lãnh đạo những lãnh đạo. Đấy, như kiểu có sương mù trong phòng. Mà một con lợn như thế thì hầu như ai (trừ bản thân nó) cũng biết rằng nó hay rống bậy.
Tôi là một kẻ có trái tim nhạy cảm và yếu đuối. Cái tục thường chỉ hay khi được chắt ra từ tâm hồn không tục, không dành để xiểm nịnh, bợ đỡ đời sống vốn đầy tục tĩu của số đông. Trong tay tôi không có luật…