Các người bố thí như vậy để được cái gì? Được cái vui đã cho mà không mong báo đáp một mảy may gì hết. Vì như vậy, việc làm sẽ dễ dàng và được rành mạch hơn. Thật rất khó mà nén sầu tủi, nhưng tôi tự nhủ rằng: "Sự đã xảy ra vậy, còn than tiếc chỗ sữa đổ làm quái gì! Đừng nên để "cú quai hàm" đó bắt ta đo ván chớ".
Hãy theo gương đại tướng Eishenhower, đừng phí phạm thì giờ, dù một phút đi nữa, để nghĩ đến những người bạn không ưa. Không thúc giục chúng ta theo đạo để tránh vạc dầu ở m ti nữa đâu, mà để tránh vạc dầu ở ngay cõi trần này, cảnh vạc dầu do những bệnh vị ung, sưng phổi, thần kinh suy nhược và điên cuồng gây ra. Ông giải thích rằng qua thời kỳ đau khổ, ông trấn tĩnh tinh thần và bắt đầu sống trong một thế giới mới.
Đã lâu rồi, tôi đọc một cuốn sách của James Lane Allen. Từ bữa đó, sách bán chạy vo vo. Bác sĩ Foster Kennedy, nhà thần kinh học trứ danh, nói với tôi rằng khi đội binh thứ năm của Anh rút lui năm 1918, ông thấy nhiều chú lĩnh mệt tới nỗi lăn ra đất, mê man như chết.
Xin bạn đọc xem lại cụ Ben Franklin và ông H. Chúa đã dạy một bài học thực nghiệm vô giá. Nhưng nếu Andrew sống lại sau khi chết ít lâu, ông sẽ bất bình thấy người bà con đó thoá mạ ông.
Nhưng rồi chị xem, cũng chẳng ghê gớm như chị tưởng đâu. Rồi tôi giao du, với bạn bè, xin nhập một hội nhỏ. Khi tôi bước chân lên xe, cha tôi đưa một bức thư bảo tới Floride hãy mở ra coi.
835 đứa trẻ chết, còn những lần khác chỏ có 200 hoặc 300 đứa. Hồi tôi 13 tuổi, ba tôi đi theo một xe hơi [37] tới Saint Joe ở Missouri. Sáng thứ hai, tôi có thể lại hãng như thường lệ.
Nhưng còn làm tệ hơn vậy nữa kia. Sau cơn lo lắng ba đêm ba ngày ròng rã, để đắn đo xem có nên tặng quân bất lương 5. Một hôm đương đi, tôi té xỉu trên lề.
"Một năm nằm trêm giường như một kẻ tàn tật và rất có thể chết vẫn hoàn chết!". Nay xét về tâm lý thì vì đâu mà phương pháp của ông H. Đúng, đúng như vậy - Không có một người nào hết.
Chỉ một việc chép sự kiện lên giấy và đặt vấn đề một cách rõ ràng cũng đã giúp ta đi được một quãng đường dài tới một sự quyết định hợp lý rồi. Chỉ trong một thời gian ngắn, tôi làm tăng số huê hồng lên gần gấp đôi. Chúng ta, bạn và tôi, cũng nên hoan nghênh loại chỉ trích ấy, vì chúng ta không hy vọng gì trong bốn lần hành động mà không có lần nào lầm lạc hết.
Họ kiêu hảnh là "tu mi nam tử", họ có thể chiến đấu một mình được. Englert, sở dĩ đến nay còn sống là nhờ tự tìm được bí quyết ấy. Tất thì tôi trao cả vấn đề đó cho Chúa và cầu Ngài giải quyết giùm.