Sự thành công của đời thầy tuỳ thuộc nó. Bạn nào ghét nghệ thuật và văn chương đấy? Tôi đã hứa với bạn xét riêng trường hợp của bạn thì tôi đã xét rồi đấy nhé! Bây giờ đến trường hợp - cũng may là rất thông thường - của những người thực sự "thích đọc sách". Ta hăm hở chạy đón chuyến xe điện cuối cùng và khi đứng nghỉ ngơi để đợi xe, thì nó đi đi lại lại bên cạnh ta và hỏi ta: "Này anh, anh đã dùng tuổi xuân để làm gì? Và bây giờ anh đang làm gì?".
Tôi biết có những người cứ đọc, đọc như người ta uống rượu. Và bây giờ tôi phải xét đến vấn đề là nên coi tuần lễ có sáu hay bảy ngày. Vậy mà tôi sẽ khuyên hoài bạn thân và cả kẻ thù của tôi phải đọc thơ rồi mới đọc những thể loại văn khác.
Biết rằng mỗi ngày chỉ có 24 giờ và phải hài lòng với số giờ đó, điều ấy dễ dàng quá mà!". Và càng ít suy nghĩ bao nhiêu thì càng ít có lý trí bấy nhiêu. Cũng chẳng cần sách.
Biết rằng mỗi ngày chỉ có 24 giờ và phải hài lòng với số giờ đó, điều ấy dễ dàng quá mà!". Nó chỉ cần thay đổi công việc, chứ không cần nghĩ, trừ những lúc ngủ. Những phút ấy phải thiêng liêng, hoàn toàn thiêng liêng như buổi tập diễn kịch hoặc một cuộc đấu quần vợt.
Buổi tối bạn đọc một chương đi - thường ngắn lắm, không dài đâu - rồi sáng hôm sau tập trung tư tưởng vào chương ấy. Mặc dầu vậy, bạn vẫn tán thưởng bản đó. Lúc đó bạn có thể đọc báo được.
Thành một anh chàng rởm là một điều rất dễ mà cũng rất tai hại. Phần đông chúng ta không ra khỏi châu thành chúng ta ở, cũng không chịu kêu xe lại công ty du lịch hỏi giá tiền một cuộc du hành tới La Mecque. Đáng lẽ tôi chỉ cho bạn thì xin bạn chỉ lại cho tôi.
tôi nói vậy và buồn mà nhận rằng phần đông người ta không đọc thơ. Hãy chú ý hết vào việc hồi âm, không cho óc mình nghỉ ngơi một phút nào suốt cho tới khi tới sở, tới nơi bạn ngồi ngay xuống, lấy giấy trả lời. Trong một chương sau, tôi sẽ xét những cách thoả mãn khát vọng đó.
Họ khoe với bạn mỗi năm đọc được bao nhiêu cuốn. Nhưng dù giàu đến bậc nào, bạn cũng không thể mua lấy được một phút. Thành thử chúng tôi không thể .
Tôi không hiểu tại sao như vậy. Nên phòng trước những điều bất ngờ. Trong chương trình hàng ngày, tôi không dự tính thời giờ đọc báo.
Thật lạ lùng, các nhà báo thường có nhiều ý táo bạo, mới mẻ, hợp thời là vậy, mà chỉ dạy ta cách sống với một số lợi tức nhất định nào đó, chứ không bảo ta cách sống với một số thời gian nhất định. Bỏ qua lời tôi là bỏ qua lời khuyên quý báu nhất đấy. Khi bạn đã chăm chỉ bỏ ra mỗi tuần bảy giờ rưỡi để luyện sinh lực trong ba tháng rồi, thì lúc đó bạn có thể lớn tiếng ca hát và tự nhủ rằng mình có thể làm được những việc phi thường.