Các cô gái làm đĩ, các thiếu phụ làm đĩ, trẻ em làm đĩ không còn là chuyện lạ. Chỉ vì chữ vì mà nhân loại bị ghét lây. Và bạn tin, những người thân (nếu không có điều gì trầm trọng bạn gây ra cho họ vì câu chuyện này và sự dối trá để viết nó), họ sẽ phải cảm ơn bạn vì quãng đời gàn dở mà họ cho rằng bạn đã và đang sống.
Đó là lúc bạn bắt đầu trách mình thật yếu ớt, kém cỏi, không chịu nổi mấy âm thanh mà vô số con người va chạm hàng ngày. - Ông đã cố tình cưỡng lại những cám dỗ tôi đưa ra. Nhưng anh vẫn muốn trả thù em.
Đúng là sống phải như thế, thời nào cũng cần thế. Tôi chốt trong, không thưa. Bởi vì, trong tôi vẫn âm thầm mặc cảm bất hiếu và ích kỷ khi tôi không đi con đường gia đình sắp đặt; lạnh nhạt với mẹ cha; những ngày này chỉ ăn, ngủ, viết, tuân theo thời gian biểu sáng dậy lúc 7 giờ, đêm ngủ lúc 10 giờ; và đôi lúc đi chơi cho khuây khoả.
Rất dễ hiểu, cái thiện tinh túy đã phải trải qua thế giới quan của cái ác và nhiều cái khác để có một thế giới quan tổng hợp cực kỳ phong phú cùng những phương án xử lí đa dạng. Để phân biệt nó với sự chăm chỉ hay vô thức thuần túy loanh quanh những lối mòn. Đơn giản vì lúc đó cảm giác tự do, sổ lồng đang tràn ngập.
Bạn đánh mất sự rung động trước sự vô tư ấy. Bạn đo lường, phân tích cảm xúc của mình. - Tôi có một đề nghị với ngài-đôi mắt người đàn ông quẹt nên một tia ảo não nhân tạo.
Phải biết giữ sức khỏe mà học chứ. Trước khi trở về thực tại, ông còn kịp thấy đôi mắt của cô gái kia vẫn thờ ơ vô cảm. Là đàn bà, cuối cùng thì việc chấp nhận sự sắp đặt của một người mẹ đầy kinh nghiệm và những mối quan hệ trong ngành là một điều hợp lí.
Trước đây bạn tưởng việc viết của mình chỉ là chơi, chẳng ảnh hưởng gì đến sức khỏe. Và cái sự vì ấy là sự tự nguyện đầy hạnh phúc của tâm hồn họ. Lại bon bon trên đường bụi với khuôn mặt mới.
Phổ biến những điều tôi viết vào thời điểm này là thích hợp. Đến nhanh nữa lên, để con người đỡ khổ. cũng như không biết trong chính ý nghĩ này cũng âm ỉ một phiên tòa
Bạn không phải là một tên hèn nhát, một kẻ lười biếng. Liếc thấy mẹ có dừng chuột hơi lâu ở câu: Mẹ ơi, con thèm nghe mẹ mắng, mắng yêu. Coi như không có chuyện gì xảy ra.
Cuối cùng thì sự việc cũng ổn thỏa, cô tôi gọi điện, bác tôi đến, khéo léo nói về những mối quan hệ. Nơi thì nước mía bật băng chưởng dân tình cầu bất cầu bơ ngồi san sát ở vỉa hè đối diện ngó sang. What Ive felt what Ive known never shine through what I know