Clip Xexx

Em học sinh vú đẹp mới chuyển trường đến bị thầy giáo biến thái chụp thuốc mê

  • #1
  • #2
  • #3
  • Những phút đầu mở màn chương trình, tôi có nói rằng: Thưa ông, những điều này lẽ ra không nên nói trên làn sóng. Vấn đề là ở chỗ, nếu bạn không lắng nghe người ta nói thì người ta cũng đâu có nghe bạn nói. Rốt cục thì anh sẽ nói về đề tài gì? Chúng tôi cần biết để in ngay bây giờ.

    Phải biết tìm hiểu và đánh giá về người đối diện: Họ có thể hiểu vấn đề đó không, họ có quan tâm đến sự kiện này không… để khơi mào đề tài nói cho phù hợp chứ không bị lạc quẻ. Ngay lập tức, Shirley nhận ra lý do: khán giả không biết anh cũng là một người Do Thái. Đôi khi chỉ cần nhìn vào bức tranh minh họa là ta đã hiểu ngay những vấn đề phức tạp, rắc rối.

    Bản tính linh hoạt, hiểu biết toàn diện, Andrew là một con người rất thú vị. Vậy thì tại sao tôi không được hỏi tổng thống những câu như thế? Những gì mà khán giả của tôi thắc mắc: Tôi sẽ hỏi. Nếu nói mà không biết rằng mình đang nói cái gì, không biết rằng mình sẽ lèo lái vấn đề này đi đến đâu thì nguy hiểm vô cùng! Tôi đoan chắc bài diễn văn đó sẽ toàn những tiếng ậm ừ, ấp a ấp úng, và rất dễ bị lạc đề.

    Chỉ cần nhấn nút lần nữa là tôi có thể xử trảm anh ta. Trong một bữa tiệc, mọi người đang bàn luận về đề tài sức khỏe và ai cũng có những nỗi ưu tư riêng. Tức là bạn hãy để người ta nói về bản thân và thành tựu của họ.

    Điều nguy hiểm trong giao tiếp cộng đồng là bạn muốn độc chiếm câu chuyện. Anh được đề nghị hát một trong những ca khúc cổ điển của Irving Berlin, bản Remember?. Khán giả biết tôi cũng như họ, tôi đâu có biết phần cuối của bản tin kia là gì.

    Đến nỗi có lúc chúng tôi quên rằng anh nói khó nghe như thế nào. Cậu làm việc này được chứ Larry? Đừng lo. Thầy hiệu trưởng Irvin Cohen giận đến mức mặt mày đỏ tía cả lên: Tôi chính thức tuyên bố: cả ba cậu đều bị đuổi học.

    Nếu cô ấy đáp lại lời bạn thì bạn sẽ có một cuộc nói chuyện thú vị. Chúng ta cũng nên học hỏi Winston Churchill. Tôi đã thành công không phải bởi đã làm một cái gì vĩ đại, lớn lao thế nào, đơn giản là nhờ tôi biết chân thật.

    Nhờ vậy mà thời thơ ấu ở Brooklyn của tôi như là một khung cửa sổ nhỏ giúp tôi nhìn thấy một phần lịch sử nước Mỹ. Tôi kể cho mọi người nghe những lần đi chơi với cha. Họ hiểu được cảm xúc của ta như thế nào, quan tâm đến suy nghĩ của ta.

    Thấm thía những kinh nghiệm, vốn sống của họ, ta sẽ thấy yêu quý chính cuộc sống của mình. Trong tâm trí không tỉnh táo này, làm sao biết nên hay không nên nói những gì. Nếu đây là một chương trình trò chuyện hay phỏng vấn không thường, không có luật nào trên khắp nước Mỹ buộc bạn phải trả lời mọi câu hỏi.

    Chẳng hạn, Susan chỉ cần biết con số doanh thu bán hàng của tháng trước và đi tìm bạn để hỏi. Lúc đó anh sẽ làm gì? Ông ta nói lại một lần nữa: Anh thật sự rất tuyệt vời, chàng trai ạ!

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap