Điều mà họ tìm thấy ở phát minh của Reis chỉ có thể truyền được âm thanh hay nốt nhạc mà không thể truyền được tiếng nói. đã bất chấp lời khuyên của những người thân, trở về quê nhà. Năm 1927, ông bắt đầu kinh doanh cao su.
Được sự giúp đỡ của hai người bạn, tôi đã đi dán các áp phích cổ động . Trong ngục, Kim tự học tiếng Anh, nghiền ngẫm những tác phẩm của Mạnh Tử, Plato, Bertrand Russell và Abraham Lincoln. Người đã vượt qua nhữing khó khăn "mang " các dấu hiệu chiến thắng trên guơng mặt mình .
Tôi tin rằng nhiều lần anh đã cám ơn thượng đế về đôi bàn tay và việc làm không mảy may bị tổn thương . Học xong, tôi đi về nhà bằng xe buýt; xuống xe, tôi đi về nơi ở trọ. Đó là nơi các tu sĩ dạy tôi làm thế nào để chế biến món bánh pizza, bánh pho mát và bánh trứng nướng”, bà nói.
Điện nước bị cắt, các nhân viên không được trả lương đã 3 tháng và một chồng hóa đơn đang chờ bà thanh toán. Hảy thử tưởng tượng một xã hội mà ở đó mọi người đều sẵn sàng thử sức và sẵn sàng đón nhận thất bại. Có một thiếu nữ từng học múa ba lê suốt thời niên thiếu và cuối cùng cảm thấy mình có thể gắn bó suốt cuộc đời với nó.
Nhưng tháng 8-1983, công ty phá sản. Lo lắng, buồn phiền, ngờ vực, sợ hãi và thất vọng . Một ki lo titanium được đưa vào cánh tay và vai của bà để giữ chúng dính lại với nhau.
tôi quay lại và chỉ cách đó 4,5m, một khẩu M16 đang chĩa vào tôi! (May là lúc đó người lính ấy đã không nổ sung, chứ nếu không bây giờ tôi đâu thể ngồi đây viết quyển sách này). Vì vậy điều quan trọng nhất là trong cuộc hành trình tích lũy sản phẩm vật chất của mình, ta phải làm cho đúng. Đừng quá lo lắng nếu bạn không làm được việc gì hay đang bị thất nghiệp.
Suốt quá trình kinh doanh, anh bị người ta trêu trọc vì sự tàn tật của mình. Khi làm xong một việc gì đó, anh luôn xem xét, kiểm tra lại xem liệu nó còn thiếu xót cái gì không, phải bổ xung cái gì để cho nó thật sự hoàn hảo. Vì thế,điều quan trọng mà các bạn cần nhận ra là chúng ta phải học trong những lúc mọi chuyện đều suôn sẻ.
“Đúng là phải có một đích đến để chuyến đi hướng về đó, nhưng vấn đề là ở chỗ chuyến đi này không có điểm dừng. Dừng gọi đó là lỗi lầm. Hầu hết chúng ta đêu có khuynh hướng nghĩ rằng đau khổ , đau đớn và các rắc rối là điều gì đó tồi tệ.
Bạn sẽ thấy một bên là 4 yếu tố (sự ca ngợi, danh tiếng, lợi ích, niềm vui) sẽ thổi tung bạn lên khi bạn thành công, nhưng mặt khác, khi bạn thất bại có 4 ngọn gió khác (sự khiển trách, sự phỉ bang, tổn thất , nỗi buồn) thổi tung bạn lên. Và để làm được điều đó, ta luôn phải chấp nhận mạo hiểm, và mạo hiểm lại luôn đi cùng may rủi, nghĩa là ta sẽ có thể không đạt được mục đích. Ta cần có cả nắng và mưa để tạo nên cầu vồng và như một câu tục ngữ đã nói: “Ở đoạn cuối cầu vồng là hũ vàng của bạn.
Anh đã nói rằng tôi cần phải viết một chương về cách làm thế nào để vượt qua thất bại. là một ngày nào đó,chúng ta sẽ không bị đánh giá theo màu da của mình hoặc theo độ dài của tóc mà theo những gì chưa đựng trong bộ nào chúng ta . Nếu ngắm nhìn bầu trời ban đêm,ta sẽ nhận ra rằng trời càng tối,các vì sao càng sáng!Tịa sao ban ngày ta không thể thấy sao trời?Không phải các vì sao không có ở đó mà vì có quá nhiều ánh nắng!Ta cần bóng tối để làm các vì sao nổi bật! Nhắc đến sao,nếu các bạn chịu khó nghiên cứu cuộc sống của tất cả cả các ngôi sao điện ảnh Hollywood,tôi có thể khẳng định với bạn rằng họ đã tứng chịu đựng rất nhiều lần "mài giũa" mới được như ngày nay!