Bạn có thể có những nguyên tắc giúp mình tin rằng cướp bóc là làm việc phải. Vậy lúc đầu, xin bạn đừng làm nhiều quá. Ai là người trong chúng ta sống 24 giờ một ngày? Tôi nói sống đó, không phải là sống cho có, sống sao cũng được đâu.
Trước khi tới bến xe, bạn phải kéo nó về có tới bốn chục lần. Và khi đã quyết định làm xong một công việc nào thì dù nó buồn chán đến đâu, cũng phải làm cho xong. Ta hoàn toàn có thể kiểm soát bộ máy suy nghĩ của ta được.
Có nó, làm cái gì cũng được; thiếu nó, không làm được việc gì cả. Ông đi lại bến xe mà đầu óc rỗng không. Bạn chưa biết thưởng thức tường tận từng tiếng vì bạn chưa bao giờ luyện tai nghe như vậy.
Ai là người trong chúng ta không tự nhủ rằng: "khi nào có thêm chút thì giờ, sẽ làm việc này, việc nọ"? Chính bà nhà bảo bạn rằng bạn xanh còn bạn thì bảo bà nhà là bạn mệt. Lúc này, tôi không cần biết đến nguyên tắc của bạn ra sao.
Hễ chưa gắng lắm cái gì để thoả mãn ý muốn đó thì lòng ta chưa yên. Xét kỹ, ta thấy tiền bạc là vật chất tầm thường nhất. Thưa bạn, tôi nhiệt liệt lập lại rằng tôi viết cho bạn đấy.
Điều thứ nhất là phải vạch mục đích để định hướng nỗ lực của bạn. Trước khi tới bến xe, bạn phải kéo nó về có tới bốn chục lần. Phải học tập một cái gì đó lâu dài.
- Vâng, bất kỳ cái gì cũng giản dị như vậy. "Sống 24 giờ một ngày" của Arnold Bennett là loại cẩm nang hướng dẫn việc lập chương trình hoạt động trong ngày, với những ý kiến thiết thực rút từ kinh nghiệm sống của tác giả, cách đặt vấn đề tương đối dễ hiểu và có tính chất đại chúng, khiến mỗi người đọc có thể tiếp thu và ứng dụng cho mình mà không sinh nản lòng từ buổi đầu. Tôi cho chính nhờ thấu hiểu chân lý ấy mà tôi khác con heo nằm vũng bùn kia.
Về thời gian, bạn không phải là Hoàng đế Ba Tư mà! Xin phép bạn cho tôi trân trọng nhắc bạn rằng bạn không có nhiều thời gian hơn tôi. Nếu phân tích kỹ thêm lòng mong mỏi, bồn chồn đó thì ta sẽ thấy nguyên do ở điều này: ta luôn luôn tự cho là phải làm thêm cái gì ngoài bổn phận của ta. Tôi không thể có cái ý cung cấp cho công việc đó ba bốn chục phút liên tiếp vô cùng tĩnh mịch.
Lúc đó bạn có thể đọc báo được. Làm thế nào để sắp xếp cuộc sống một cách hợp lý và khoa học, tận dụng những giờ phút rảnh rỗi tưởng là dư thừa vào những việc có ích đó là một cách để "tăng tuổi thọ", để kéo dài khoảng cách hữu hạn của đời người, cũng là một trong những bí quyết hương tới thành công. Nhưng bây giờ tôi già rồi và nghỉ hay không là tùy tuổi tác.
Tôi không hiểu tại sao như vậy. Nhưng bạn cũng không có thể tiêu non thời gian được. Mặc dầu vậy, tôi vẫn phải viết vì cần phải viết.