Thoạt đầu, tưởng chừng như Tom đang chống lại người cha vừa gia trưởng vừa tràn ngập tình yêu thương, bằng cách đánh cược toàn bộ IBM vào lựa chọn mà Fortune gọi là Canh bạc 5 tỉ đôla. IBM lúc này đang mất cảm giác thị trường. Watson nhận ra con trai mình vừa làm một cuộc cách mạng tư tưởng nhằm biến cái không thể (phải nợ) thành cái có thể (không nợ).
Những thương hiệu lớn được hình thành từ những hoài bão lớn và IBM cũng hình thành từmột hoài bão không nhỏ chút nào, Haig viết. 000 nhân viên đã tham gia học; 52 lớp; học 24 môn khác nhau. mà ngôn ngữ hiện đại ngày nay gọi đó là một dấu hiệu trong bộ nhận diện của một tổ chức được nhắc đến nhiều có lẽ là nhờ vào khả năng nó giúp người ta nhìn thấy.
Không thể kết luận về triết lý kinh doanh vì con người của Watson mà lại thiếu điều này, vì người ta không thể vì con người mà lại không bao gồm cả phụ nữ. Bây giờ, hãy trở lại chiếc máy tính SSEC. Cha thật sự không hình dung được công việc ra sao cả.
Trong nhiều tháng đầu tiên nhận chức CEO, Gerstner đã bay đi khắp thế giới chỉ để làm một việc là lắng nghe khách hàng. Cùng thời với nhau cũng là lý do khơi nguồn cảm hứng phiêu lưu của Tom. Việc tách-nhập chỉ là nhu cầu của từng thời đại.
Và nó nhất quán với luận điểm con người của ông. Và bởi vì xuất phát từ thực tế cuộc sống, Watson đã sáng tạo ra và để lại nhiều bài học cho hậu thế trong quản trị và quản lý doanh nghiệp, cũng như đối nhân xử thế. luôn luôn muốn tiên phong.
Năm 2000 chính là thời điểm Lou Gerstner đã hồi sinh lại IBM, dựa trên những giá trị kinh điển của Watson, khi tập đoàn vinh quang của lịch sử Mỹ xa rời thông điệp của Watson. xác lập một đức tin căn bản (ba- sic beliefs), vào năm 1914 và điều đó đã phụng sự công ty trong gần một thế kỷ qua, tạo ra cho IBM danh tiếng của một công ty được quản lý tốt Nhưng cũng chính lúc này, Watson đối diện với điều đen tối nhất trong cuộc đời ông.
Chúng ta lại thử lấy hậu thế mà so sánh để thấy ảnh hưởng của nhà doanh nghiệp tiên phong Tho- mas Watson lên lý luận mà chúng ta dành để quản trị tổ chức. Vấn đề là ở chỗ nó dẫn đầu thiên hạ trong lĩnh vực điện thoại di động, bỏ kẻ về nhì với khoảng cách khá xa. Tinh thần mạo hiểm của Watson đã được ghi chép ít nhất ba lần mạo hiểm trong đời quản trị của ông.
Với đối tượng thứ tư là cộng đồng, một công ty phải đóng góp cho cộng đồng nơi nó có mặt nhiều hơn là những gì nó lấy từ cộng đồng đó. Watson không được nhắc đến một dòng ở quê nhà, ngoại trừ vài tin tức ở New York. Chủ tịch Watson có mặt trên tàu.
Lou Gerstner, người của thập niên 1990, đã khiến cho tất cả thành viên của IBM hốt hoảng khi chuyển đại công ty quan trọng nhất của thế giới về máy tính cứng sang dịch vụ, thương mại điện tử rất mềm. Cho đến năm 1933, biên niên sử của IBM còn ghi nhận rằng, Watson đã nói điều này trong một bối cảnh có tính chính thức. Có lẽ đây là bằng chứng rõ ràng nhất về việc ông không áp đặt quan điểm của mình lên hoạt động của công ty.
Đến Boston, Watson đọc được Đại học Havard đã công bố trên báo về bộ não tự động của Harvard. Trong khi Fortune gọi Tom là nhà tư bản thành công nhất thế giới vào năm 1986, thì Nhà Trắng trao cho Tom Huân Để giữ vị trí dẫn đầu trong việc cống hiến cho sự phát triển và trong cạnh tranh thương mại, Tom đã tăng gấp đôi chi phí nghiên cứu, so với cha mình.