Roosevelt, rồi cho kỹ sư W. Rút cục người ta tin theo ông hết. Cho nên bạn phải nhớ rằng đọc sách này không phải để hiểu biết thêm mà là để luyện cho có những tập quán mới, để dự bị một lối sống mới.
Nhà kinh doanh đó không bằng lòng cách ông Boynton điều tra. Cho nên muốn sửa đổi một người mà không làm cho họ phật ý, giận dữ: "Bạn phải xử trí ra sao cho người đó thấy sung sướng làm công việc mà bạn đề nghị". Đó không phải là cách gây được tình tri kỷ.
Sau khi nghiên cứu nó kỹ rồi, mỗi tháng nên để ra vài giờ ôn lại. Tóm lại, nếu bạn muốn cho ai phát triển một đức tính nào, bạn nên hành động như đức tính đó đã là một đặc sắc rõ ràng nhất của người đó. Chắc cả ngàn đọc giả cũng đồng ý với tôi".
Hồi xưa bà trẻ, đẹp, được nhiều người tâng bốc. Đàn bà luôn luôn tự hỏi tại sao chồng họ không chịu gắng sức làm cho gia đình được sung sướng hơn là gắng sức thành công trong nghề nghiệp hoặc thương mãi. Bệnh nhức răng giày vò người đó hơn là cảnh đói kém làm chết cả triệu dân Trung Quốc.
Nhưng lần sau, mỗi khi tôi bắt buộc phải rầy cháu, tôi bắt đầu như vầy: "Cháu đã lầm lỗi, nhưng có Trời Phật biết cho, hồi xưa chú còn lầm lỗi nặng hơn cháu nhiều. Mỗi cử chỉ của ông, mỗi lần ông chuyển giọng nói, mỗi nét cau mày là cả một công trình luyện tập. Tới bây giờ tôi chưa từng bị nhốt khám Sing Sing và không biết bọn tội nhân nghĩ sao.
Mày phản đối người ta mà như tát nước vào mặt người ta vậy. Tôi chắc chắn vậy, không ngờ vực gì nữa. Như vậy không nguy hiểm.
Rất ít người xét đoán một cách hoàn toàn khách quan và sáng suốt. Trời trao ư? Không đâu. Về sau ra sao trong sử đã có chép.
Liên đoàn đó sau được các chủ nhân khách sạn vạn quốc gia nhập và trở nên một hội quốc tế mà chính ông được làm hội trưởng. Cô thứ nhất chê tôi mà làm tôi hết muốn học. Nhưng thiệt là vô tâm, tôi đã nói lộn rằng tôi đã viếng nhà cô ở Concord tại miền New Hampshire! Nếu tôi chỉ nói một lần thì cũng không sao! Than ôi! Tôi nói tới hai lần.
Bạn hãy nuôi lấy một tâm trạng quân tử: can đảm, trung chính và vui vẻ. Tại sao? Tại người viết đã xin người nhận bạn cho một ân huệ nhỏ, mà như vậy tất nhiên người nhận thư tự thấy mình quan trọng lắm. Không có chi làm đẹp lòng họ bằng.
Ông ta cho mang lại nhà tôi liền và khoảng một tuần lễ sau, tôi cho người mang trả với một bức thư trong đó tôi tỏ ý cám ơn ông lắm. Rồi lửa bén tới lá khô, leo lên cây. Hết bản này đến bản khác bị từ chối.