Sau bữa cơm, ông Eastman dắt khách đi xem ghế. "Tôi", "Tôi", "Tôi". Họ thi nhau ca tụng máy của họ.
Vậy muốn dẫn dụ những người có tâm huyết, hạng người có chân giá trị, bạn hãy: Nhưng chính đó là nguyên nhân sự thành công của một trong những nhà ảo thuật danh tiếng nhất từ xưa tới nay. Mỗi lần sắp ra sân khấu, ông tự nói: "Ta mang ơn những người tới đây coi ta diễn trò.
Nã Phá Luân đã có thể làm cho nàng Eugénie thành một bà Hoàng hậu được, nhưng không có gì ở đời này, cả tình thương của ông, cả uy quyền của ông, có thể thay đổi nổi tính tình của người đàn bà đó. Tôi lại thử máy, khi xem xét kỹ, tôi thấy máy tốt, có giá trị. Cha đã phạt con vì con còn con nít mà cha bắt con làm như người lớn.
Bà ưa xa hoa, ông thì ghét. Bà ta diễn thuyết trong bốn mươi lăm phút, không nhớ gì tới những thắng cảnh bên u nữa. Khi bắt được y rồi, viên giám đốc công an tuyên bố: "Nó vào hạng tội nhân nguy hiểm nhất.
Đời của ông là một bi kịch, mà như vậy chỉ do hôn nhân của ông. Ông ngắm nghía từng bộ phận nhỏ một, từ nệm ngồi cho tới cái khóa cửa, tới thùng xe, nhất là những chi tiết nào do ông Chamberlain sáng tạo cho tiện lợi, thì ông cứ muốn ghi nhớ lấy và chỉ cho bà Tổng thống, cho nữ Bộ trưởng lao động Perkins và cô thư ký riêng của ông. Tôi nói rõ: không phải là vụ ám sát ông mà là cuộc hôn nhân của ông.
Một văn sĩ đã nói: "Nhiều người mời lương y tới chỉ để kể lể tâm sự thôi". Nó không tin ở giá trị của nó và sợ người ta chế giễu tới nỗi phải đợi trời tối như mực rồi mới dám lén lút đem bản thảo bỏ vào thùng thư. Chuyện đời cậu dài lắm.
Sao đối với bạn trăm năm của bạn, bạn không biết vì nể như vậy? Lần sau, nếu món gà chiên vừa ăn, bạn nên nói cho bà nhà hay, cho bà biết rằng bạn biết thưởng thức món bà làm; bạn nên tỏ ra rằng "món bạn ăn đó không phải là cỏ khô", và luôn tiện bạn đừng nên tiếc lời, mà nên thêm cho bà biết là bà rất cần cho hạnh phúc của bạn. Tôi là Dale Carnegie. Cho nên, bắt đầu tháng ba là chúng tôi phải sa thải một số nhân viên đi.
Khi ông về nhà, sau cả một buổi chiều mệt mỏi vì ứng đối xã giao với các công tước phu nhân linh mẫn, ông nghe bà chuyện trò ngây thơ mà óc được nghỉ ngơi. Mình vẫn thích giúp kẻ khác. Một lần đau cuống họng, tôi lại một nhà chuyên môn trị bệnh đó.
Nhưng Kémal không tỏ ra cho họ thấy rằng ông là người thắng. Nhưng trăm người đàn ông thì không có đến một người chịu gắng sức thành công trong hôn nhân. Sau này người đó có hiểu rằng câu trả lời "không" đó là vô lý, cũng mặc! Người đó không thể đổi ý được, vì lòng tự ái của họ.
Bạn hãy in sâu vào óc hình dung nhân vật có tài năng, trung tin và hữu ích mà bạn muốn trở nên rồi mỗi giờ trôi qua, sức tưởng tượng sẽ lần lần thay đổi bạn cho tới khi thành hẳn nhân vật đó. Nhưng nắng giọi làm lở sơn, nên chính tay tôi phải sơn lại. Trong bài đầy những câu tươi tựa hoa, như những câu này: