Sid suy nghĩ trong chốc lát, sau đó chàng nói: Nhưng ngay khi Nott chuẩn bị leo lên lưng ngựa thì Sequoia bắt đầu lên tiếng. - Như vậy là cậu đã tin vào cậu chuyện vàtin rằng nó có thật?
Rõ ràng là Merlin đã nhầm rồi. - Hỡi các hiệp sĩ tài ba, từ lâu rồi các người luôn yêu cầu ta đưa ra một thử thách để các người chứng tỏ tài năng của mình. Họ đã nhận hàng trăm ngàn thư của độc giả trên khắp thế giới gửi về hoan nghênh và cảm ơn ý tưởng độc đáo từ cuốn sách nhỏ này.
Ông ngước nhìn những nhánh cây đu đưa trong cơn gió thoảng nhẹ của buổi ban chiều cùng những tia nắng lung linh trên thảm cỏ xanh mượt phủ đầy những cây cỏ bốn lá mềm mại như nhung trải rộng dưới chân, chưa bao giờ ông thấy lòng mình bình yên đến thế. Những hạt cây này bỗng tan biến đi như những bông tuyết khi chúng chạm đất. - Thưa thần Sequoia - Nữ hoàng của các loài cây kính mến.
Mụ ta đứng ngay bên cạnh Nott, thân hình lập lòe phản chiếu những tia sáng hắt ra từ đống than lửa anh đã thắp đêm qua. Nott chạy ngay đến trung tâm của khu rừng. Đôi mắt sáng và đôn hậu của ông biểu lộ sự lắng đọng của một người trải nghiệm và ánh lên cái nhìn của một tâm hồn rất trẻ trung.
Chắc là mình phải làm gì đó chứ - không có gì trên đời này tự đến cả. Thời gian sắp hết rồi! Chỉ mấy mét đất trong cái khu rừng rộng lớn này thì cũng giống như một cơ hội trong hàng tỉ cơ hội khác.
Khi Nott còn đang trong giấc ngủ chập chờn chờ bình minh đến để trở về lâu đài của mình thì bỗng có một tiếng động mạnh và rất lạ làm anh giật mình tỉnh giấc. Ông viết rõ hơn ai hết gốc rễ của từng bụi cây, ngọn cỏ. Đừng tin vào những ai đang cố bán hay truyền nó cho bạn.
Sid nằm đó ngắm nhìn mảnh đất nhỏ mình vừa mới vun xới. - Được rồi, ta tin nhà ngươi, nhưng ngươi không được làm ồn đấy nhé. Cảm thấy khát, Nott bèn đi theo âm thanh của nước.
Cúi đầu, im lặng không dám nhìn vào Merlin, Nott xấu hổ quay đầu lặng lẽ bỏ đi. Ngươi không biết là ta biết mọi loài cây trong khu rừng này sao? Ngươi không biết là tất cả các cây trong khu rừng này đều liên lạc thường xuyên với nhau qua các lá cây của chúng hay sao? Thông tin được truyền đi nhanh chóng qua các nhánh cây đan xen lẫn nhau. Nott nghĩ rằng có lẽ thần Gnome đang nói dối.
May mắn phải do mình tạo ra. Giống như một người thủ thư, phải lục tìm hai ngàn quyển sách trong thư viện, bà chỉ trả lời một khi đã tìm xong. - Còn anh có phải là Jim không? - Max nhìn thật lâu và hỏi với giọng ngạc nhiên không xiết.
Thần Gnome sống dưới lòng đất và tạo ra tất cả những đường hầm xuyên khắp khu rừng này. - Tại sao ông lại làm như vậy? Tại sao ông lại cho lát nền khu gạch? Chỉ cần chặt bớt các nhánh cây nữa là xong rồi.