Hai chàng hiệp sĩ phải mất hai ngày rong ruổi liên tục trên ngựa mới đến được nơi mình mong muốn. Tôi đã có tất cả, có những gì mà mình hằng mong muốn và cũng đã mất tất cả. Được rồi, ngươi hãy nói đi, nhưng khẽ thôi.
Ngày ấy, lúc nào người ta cũng thấy hai thằng bé gần nhom quấn quýt đùa giỡn bên nhau. Tôi không nghĩ là mình đã sáu mươi tuổi rồi. Ta phải nhắc lại, ngươi có biết là mình đang đánh thức những bông hoa ly xinh đẹp của ta không? Giờ đang là giờ ngủ trưa của chúng.
Và Sid cũng chẳng biết phải làm gì hôm nay nữa nên chàng chuyển hướng quan tâm của mình đến những vấn đề của Bà chúa hồ. Văng vẳng đâu đây là tiếng thần Ston cười giễu cợt. May mắn sẽ héo tàn khi chúng đến với những người chỉ biết chờ đợi mà không làm gì cả.
-Bốn với chẳng ba lá! - Nott nói với giọng chán chường - Ba ngày rồi thật là công cốc, ta tìm mãi mà chẳng thấy đâu. Thế ngày mai chàng sẽ làm gì đây? Biết đâu còn có những việc rất cần thiết mà chàng chưa làm thì sao? Chàng đã làm việc suốt đêm để dự phòng cho điều đó. Dường như họ đang ngẫm nghĩ về một điều gì đó.
Ta đã ngừng tìm kiếm, mất thì giờ vô ích. Tuy nhiên cuộc hành trình đến khu rừng Mê Hoặc hãy còn khá dài, và vì giờ Nott đã ở đây nên anh quyết định sẽ bám trụ đến cùng. Cũng như lần trước với Nott, chẳng có tiếng trả lời nào vang lên cả.
Các hiệp sĩ lần lượt leo lên ngựa ra về. Chàng chỉ cảm thấy như vậy là đúng. Là một hiệp sĩ thực thụ, Sid biết mình cần tạo ra một điều khác biệt, và đó chính là bước đi đầu tiên để dẫn đến thành công.
Sid nhận ta tầm quan trọng của câu nói: "Đừng cho là mình đã cố gắng rồi, mình vẫn có thể làm được việc gì đó hữu ích nữa". Cây bốn lá không thể mọc được ở nơi nào có đá. Ông thở phì phò tức giận:
Số phận chỉ mỉm cười với những ai may mắn được nó chọn. Tôi sẽ kể cho cậu nghe câu chuyện này vì nó đã giúp ích cho chính bản thân tôi. Mụ ta giờ đã hết cười nổi.
- Đó dĩ nhiên là vì đất đai ở đây. Thế nên ban ngày ta đâu có được ngủ, còn ban đêm thì tiếng ca của chúng cứ đánh thức ta mãi. Anh quay đầu lại định bỏ đi vì nghĩ rằng nữ hoàng Sequoia không muốn trả lời.
Tất cả, tất cả chết dần ngoại trừ mấy trăm hạt rơi trên vài mét vuông đất tươi tốt, đầy nước, không có đá và đủ sáng của Sid. Khi Sid tới nơi, chàng chỉ còn đúng hai tiếng trời sáng nữa để có thể moi tìm bỏ những hòn đá ẩn trong đám đất mới của chàng. - Merlin, Merlin! Ngươi đâu rồi? Dù ngươi có trốn ở đâu thì ta cũng quyết tìm ra ngươi! Tại sao ngươi đã dám lừa ta.