Người thợ máy và bác sĩ, giáo viên và anh đầu bếp, người quản gia và ông thị trưởng có lẽ không thể có cùng chung một sở thích, nhưng tất cả họ đều có thể ngồi chung với nhau bàn luận về những diễn biến trong các trận bóng có đội Indiana tham dự. Ngay cả trong công ty, nơi bạn làm việc, bạn cũng ít có thời gian tiếp xúc với những người ở bộ phận khác, hay những người bình thường, như người dọn dẹp, vệ sinh văn phòng chẳng hạn. Trong lúc nói chuyện, cả hai đều thừa nhận rằng những gì đã xảy đến với họ quả thực là một tổn thất lớn.
Nếu bạn di chuyển không ngừng và nhận thấy không gian quanh mình thay đổi, bạn biết mình đang tiến bộ. Điều độc đáo là, xét một cách khách quan thì cuộc sống của họ thật sự không khác nhau mấy, vì họ điều trải qua các biến cố tương tự nhau. Sự hài lòng với cuộc sống sẽ tăng lên cùng với mức độ chia sẻ, vị tha của một người.
Khi nhìn nhận về cuộc sống, có đến 8/10 người không hạnh phúc cho rằng họ sẽ gặp toàn chuyện xấu, trong khi ở những tình huống tương tự 8/10 người hạnh phúc thường sẽ hướng đến mọi mặt tích cực của vấn đề. Đôi khi, việc thoát khỏi những lề thói thường ngày sẽ giúp chúng ta tăng sức sáng tạo, mức hiệu quả và mức độ hài lòng công việc. Những người sống cởi mở thường cảm thấy hài lòng với cuộc sống của họ hơn với những người luôn khép kín.
Nhà cửa nơi chúng ta ở trông giống nhau, những thành phố nơi chúng ta sinh sống trông cũng giống nhau, chúng ta ăn mặc giống nhau, và dường như chúng ta cũng chẳng khác nhau là mấy. Bạn thấy chưa, việc suy nghĩ quá nhiều, dù cho không phải là chuyện to tát như số phận của trái đất, chỉ gây bất an và khiến chúng ta khó ngủ hơn. Trong ngày họp mặt bạn cũ ở lớp phổ thông, cô ấy vốn dĩ thông minh hơn người khác và giờ đây là người rất thành đạt, dĩ nhiên giàu có hơn và càng xinh đẹp hơn.
Một cuộc phân tích các nghiên cứu về đề tài này cho thấy - hoạt động tình nguyện góp phần làm tăng hạnh phúc của mỗi cá nhân qua việc làm giảm bớt sự nhàm chán và làm tăng cảm giác sống có mục đích. Vô tâm và ngu ngốc! Vâng, những lời do chính miệng mẹ cô nói đã in sâu vào tâm trí Carol. Gary trả lời: "Tôi chưa bao giờ mơ ước đạt những vị trí cao trong quân đội.
Với ông, cả thế giới dường như sụp đổ. Điều trớ trêu của tình huống này nằm ở chỗ - ngày nay nhiều người trong chúng ta đề cập đến sự khao khát được gần gũi với gia đình mình hơn, trong khi cách đây không lâu người ta lại phải ở với gia đình nhiều đến nỗi họ phát ốm, phát chán vì nhau. Hạnh phúc là tìm được những niềm vui công việc, biết ước mơ, làm được những điều mình thích và biết mỉm cười trước những thất bại, nghịch cảnh.
Nhưng anh vô tình đã tự cô lập mình với mọi thứ… nằm ngoài tầm đi bộ của mình. Những biến cố trong cuộc sống cũng tương tự như vậy. Sống hạnh phúc và có đạo đức, trung thực là hai điều luôn đi đôi với nhau.
Và anh đã lâm bệnh nặng. Hãy nhận ra những gì là thật sự quan trọng và có ý nghĩa trong cuộc đời bạn. Nhưng sau một lúc, anh tự nhủ nếu cứ nghĩ mãi như vậy, anh chẳng thể tìm lại được số tiền, cũng không quay ngược thời gian trở về lúc mới ra khỏi công ty, sự lo nghĩ đôi khi dẫn đến tâm trạng chán nản, làm ảnh hưởng đến buổi ăn tối của gia đình, và cả những ngày làm việc sau đó nữa.
Những hành khách đi các chuyến xe anh lái thường nhớ đến anh bởi một đặc điểm đáng quý: anh rất vui vẻ và yêu công việc của mình. Những người bạn cậu mỗi lần đến thăm đã đau đớn cùng cậu và ra về trong im lặng cùng những giọt nước mắt chia sẻ. Anh luôn yêu cầu họ lấy một điểm mâu thuẫn trong lập luận của họ để đặt ra hàng loạt câu hỏi như một luật sư muốn buôc một nhân chứng khả nghi thú nhận tội lỗi của mình.
Cậu đã không được chọn vào đội tuyển. Những ai ngủ ít hơn tám giờ một ngày sẽ mất đi những hưng phấn cảm nhận cuộc sống và hiệu quả công việc của ngày hôm sau. Cô lấy làm thất vọng về điều này và luôn tự hỏi - tại sao cô không thể có được những giây phút vui vẻ như khi bên cạnh bố mẹ và cậu em trai.