Anh cảm thấy một nỗi sợ hãi mơ hồ. Đang dò dẫm trong bóng đêm, bỗng anh cảm thấy con ngựa đen của mình dẫm chân lên một chỗ đất mềm, ẩm ướt, và trên cao các nhánh cây đã được chặt quang đãng. Cũng có thể Gnome nói đúng - vì ông ta chẳng có lý do gì để nói dối cả - và phủ thủy Merlin đã nói điều không có thật thì sao!
Nhưng khu vườn không còn như trước đây nữa: nó đã được lát đầy gạch. Khu rừng Mê Hoặc rộng bằng cả vương quốc này, đi vào trong đó sâu cả ngàn dặm, gồm bạt ngàn rừng rậm, thú dữ. - Anh mất trí rồi hay sao, Sid? Bộ anh điên hay sao mà lại đi làm việc như một con trâu để tạo ra cái khu đất chỉ có vài mét này nếu anh chẳng hề biết được là cây bốn lá có mọc ở đây hay không? Anh không thấy là khu rừng này rộng hàng triệu lần mảnh đất bé tí này hay sao? Anh ngu ngốc hay anh có vấn đề gì khác? Anh không hiểu được là những việc anh làm chẳng có ích gì trừ phi có một người nào đó bảo anh chính xác vị trí mà cây bốn lá sẽ mọc.
Chàng nhớ lại lời dặn của người ông quá cố: Cuộc sống sẽ mang lại cho cháu những gì cháu đã cho đi. Ta chỉ muốn hỏi ngươi một việc. Mụ ta không cho Sid một sự lựa chọn nào khác.
Chàng cảm thấy hạnh phúc làm sao. Hai chàng hiệp sĩ mỗi người đều đi theo con đường riêng của mình. Cũng vào ngày hôm đó, Sid thức dậy trễ hơn một chút so với ngày thường.
- Khoan đã, khoan dã - Nott chen ngang - Ta không quan tâm đến những vấn đề của ngươi. Nhưng chỉ có hai ngươi đến mà thôi. Không đơn giản như ngươi nghĩ đâu.
Thế là tiếng vó ngựa dồn dập, hai chàng hiệp sĩ, một áo đen, một áo trắng, rạp mình trên lưng ngựa nhắm hướng khu rừng Mê Hoặc thẳng tiến, khởi đầu một cuộc phiêu lưu đầy mạo hiểm và thú vị mà có lẽ cả hai sẽ không thể nào quên được trong cuộc đời mình. trong tất cả mọi thứ trên đời. Nhưng lần này bà không cần nghĩ ngợi gì lâu cả vì bà biết câu trả lời quá rõ.
Sequoia là cây mọc đầu tiên ở khu rừng này, vì thế nên bà đứng sừng sững ngay giữa rừng. Nott bắt đầu ý thức được sai lầm to lớm của mình. Nott phóng ngựa như điên suốt đêm thứ bảy về hướng khu rừng hoàng gia để kịp nhổ Cây Bốn Lá thần kỳ trước Merlin.
Sự phấn khích dâng cao trong các hiệp sĩ. Sau khi bồi hồi nhớ lại và cùng nhau hàn huyên những kỷ niệm thời thơ ấu được một hồi lâu, Max nói: Sid dành phần lớn những năm tháng của đời mình để truyền lại cho các hiệp sĩ lẫn người bình thường những bí mật để có được sự may mắn.
Ai nói với ngươi điều đó chắc chắn là lầm rồi, hay cũng có thể là hắn ta đang lừa gạt ngươi. Anh đã chấp nhận thách thức của ta trong số hàng trăm hiệp sĩ. Tuyệt vọng và không còn tin vào mình nữa.
- Tại sao nó lại là sự may mắn thật sự? Chúng khác nhau ở chỗ nào? Ngươi mất hai ngày mới đến được đây nhưng giờ thì ngươi chỉ còn có một đêm để trở về thôi. Số phận chỉ mỉm cười với những ai may mắn được nó chọn.