Bạn có muốn biết làm sao cho một người đàn bà mê bạn không? Cái đó mới tài! Không phải bí quyết của tôi đâu, mà của bà Dorothy Dix. Tự thấy mình quan trọng trong khu vực của bạn, bạn thấy thích. Bà lớn tiếng: "Bán ư? Cháu tưởng cô bán xe này sao? Chịu thấy những người lạ ngự trong chiếc xe này sao? Một chiếc xe dượng cháu mua cho cô, mà đem bán nó? Không khi nào! Cô cho cháu đấy, vì cháu biết yêu những đồ đẹp".
Bạn đã xúc phạm người ta, thì dù có đem cả khoa lý luận của Platon hay của Emmanuel Kant đổ lên đầu người ta, bạn cũng chẳng thể nào thay đổi ý kiến của người ta được. Tôi tính thử làm càn một lần nữa xem sao. Bây giờ ta hãy tự hỏi: Những cơn thịnh nộ đó, những lời đay nghiến đó, cái lối bù lu bù loa đó có cải thiện ông Lincoln chút nào không? Một ngàn lần không.
Anh dắt bốn người phụ lại hầu khách chứ không phải một người như thường lệ. Vậy mà có một cặp rất sung sướng: là vợ chồng kép hát Warner Baxter. Và điều đó chúng tôi tất nhiên là muốn tránh.
Tôi hỏi thí nghiệm như vậy để chứng minh điều chi. Tôi thích coi anh dạy chó lắm. Chỉ có một người đại tài mới giữ vững được địa vị đó".
Khi ông Amsel trở lại thăm nhà doanh nghiệp, ông vội nói ngay: Ông tìm cách biết rõ về gia đình, nghề nghiệp, màu sắc chính trị người đó, ghi nhớ lấy rồi, lần sau gặp lại, - dù là cách một năm đi nữa - ông cũng có thể vỗ vai người đó mà hỏi thăm về vợ, con, cả đến những cây trồng trong vườn người đó nữa! La Rochefoucauld nói: "Ta tỏ ra vẻ hơn bạn, thì bạn sẽ thành kẻ thù của ta; chịu nhường bạn, thì bạn sẽ liên kết với ta".
Đàn ông bao giờ cũng muốn lánh mặt một người đàn bà gắt gỏng. đều cần kiếm người để than thở. Tôi là Dale Carnegie.
Những điều tôi chỉ cho bạn, không phải là những thuật xảo thủ, những mánh khóe để thành công đâu. (Thằng khùng! Nó dám biểu mình trả lời gấp cho nó, trong khi mình lo lắng hết việc này việc khác. Số đó còn dưới sự thực, vì tất cả sự thành công lạ lùng của ông đều nhờ tâm tính ông, duyên kín của ông.
Bạn muốn thành một người nói chuyện có duyên không? Dễ lắm Vài năm trước, Công ty Điện thoại Nữu Ước có một thân chủ gắt gỏng, khó tính, trần gian có một. Hai tháng sau, lúc tôi dọn nhà, chị cho tôi hay sắp thành hôn với cháu đầu bếp chánh. Tôi để họ tin rằng họ đã toàn quyền tiến cử.
Tôi biết một người đã làm giám đốc một công ty bảo hiểm lớn từ 15 năm rồi. Nếu họ lầm lẫn thì là một cơ hội cho họ tự cải. Bà xin tôi thành thực cho biết ý kiến nên bắt chước họ không? Hai tuần sau, đàn gà tàu của bà Druckenbrod vui vẻ cúc cúc và bới đất dưới ánh sáng đèn điện.
Ông phân phát hết thảy những của cải của ông và thề sống trong cảnh nghèo. Nhưng có tới một triệu người ấn Độ, khinh bạn tới nỗi không chịu mó tới thức ăn mà bóng nhơ nhớp của bạn đã phớt qua; vì sợ lây cái nhơ nhớp qua họ. Rồi sáng hôm sau, tôi nhận được của ông một bức thư.