Tôi muốn nói những bạn trai có trước mặt mình những hình ảnh nói lên bao nhiêu cái rối ren, thắc mắc, gay cấn, éo le của ái tình. Không phải nam nữ nào cũng vậy. Không phải họ tìm tịch mạc để xây dựng những học thuyết gì.
Ta thử coi họ lật hạ cái gì. Họ hay đánh lộn với anh chị em trong nhà, vô lễ với thầy, ra đường nghinh ngang, một phần lớn là trọng danh dự nhiều khi cách mù quáng. Khi bạn phải chia tay với một người bạn yêu, bạn hay bị cám dỗ về điều răn thứ sáu của chân giáo.
Căn cứ trên tình cảm ái tình của bạn trai thường là thứ ái tình người ta gọi là ái tình tiếng sét. Bầu cũng như bí có bông. Biết, nhưng sự âu yếm nầy có bản chất xác thịt ẩn tàng bên trong.
Hai phái theo sự khôn ngoan, không tự lấy mình làm đầy đủ. Các linh mục dòng Tên rất sáng suốt trong tổ chức giáo dục trong tinh thần của thánh Ignaxiô nên đã nêu lên khẩu hiệu vàng ngọc nầy trong những ký túc xá giáo dục: chẳng nên khi nào hai, luôn luôn ba, ít khi bốn. Còn bạn nói nếu không tổ chức xã hội, cải tổ chánh trị, giáo luyện thanh niên theo chương trình của bạn thì sẽ hỏng và lắm lúc bạn cảm thấy bạn là tối cần cho mọi người.
Ơû thời nầy, sự tự do được quá đề cao. Nhưng chương trình kỳ cục có đâu trong cốt tủy họ cứ việc thỉnh thoảng thi hành. Điều đó không có nghĩa là họ dễ dẫn dụ bằng sự phi lý đâu.
Tỏ tình yêu bằng cách ve vãn thô lỗ là lăng mạ tình yêu, coi một thứ tình cao quý như đồ chơi giải trí qua đường. Thường người ta xúi thanh niên đả đảo cái gì cũ, nêu lên tinh thần nhựt tân. Trong đời thụ giáo của tôi, tôi gặp hai bạn trai kỳ dị như vậy.
Ơû chợ có múa lân, gánh hát, bạn trai vẫn vác bộ mặt hề của mình đi coi cách vô tư. Những mộng lớn của 90% nam thanh đều quay quần xung quanh những vấn đề đó. Đọc đời tư của nhiều nhà tướng mà tên tuổi sống thiên thu như A Lịch Sơn đại đế, Nã Phá Luân, ta thấy lắm lúc về đường tình ái, họ yếu đuối, yếu hơn đàn bà.
Những bà mẹ xứng đáng là bà mẹ thì tình mẫu tử là kim cương. Rimaud nói tuổi của bạn là tuổi hứa để không giữ lời. Tạo hóa đã ban cho bạn trai bản năng làm cha hiểu theo nghĩa đảm đương gia đình từ vật chất đến tinh thần.
Tôi cười, cười gượng gượng: trong bụng tôi thì khoái vì người ta khen mình hùng biện nhưng bất mãn, bất mãn lắm vì bị chê là tư tưỏng chưa già giặn. Có thể nói một phần nào tình phụ tử được lồng kiến qua tình vợ chồng. Đem lý mà chọi với họ chỉ làm cho họ bất mãn thôi.
Họ sẽ không còn con gái cho bạn nữa. Hai ngày tắm toàn thân. Để rồi trước mặt vợ lớn: Giọt châu lã chã khôn cầm và bạc nhược tự thú: